Tập đoàn Nông Nghiệp Gốc TRI NHÂN

0934 296 953

“Dân tộc Việt có nền Văn Hiến huy hoàng, tất phải có tương lai sáng lạn.”

  • TÌNH CHO EM GÁI HUẾ

    TÌNH CHO EM GÁI HUẾ

    Thơ và Nhạc: Nguyễn Phúc Ưng Viên

    Tặng: Chế Đàn Thị Diễm. Huế.

    Viết xong giữa năm 1976

    Thương gửi 2 em: Vân Khánh, Thế Luật <2018>


    Em

    Em ơi nhớ chăng

    Lối cũ đi về dưới lũy tre

    Cây hoang, me đại nắng trưa hè

    Bốn phương gió lộng ngàn hoa thắm

    Hàng cây ân ái vẫn chở che

    Tình tự trăm phương khéo hững hờ

    Hàng cây còn gợi chút nên thơ

    Em ơi bước nhỏ ngày xưa đó

    Anh thấy lòng mình quá bơ vơ

    Sông trăng còn nghẹn nước mắt ai

    Lữ khách muôn phương tiếng thở dài

    Con nước chiều sa buồn xa xứ

    Bên bờ cỏ dại mọc lơ thơ

    Ai hát mơ hồ đồng vọng sang

    Trời trưa tiếng sáo khóc mơ màng

    Việc ri chờ lúc trăng vàng đến

    Dọc bờ cỏ rộng sông hoa trải

    Mối tình đầu nớ vẫn đê mê

    Hồn anh đắm đuối mộng yên hà

    Mối tình đầu nớ mãi thiết tha

    Đi vào tình sử say thần tượng

    Thu tàn cúc nở những năm qua…..

    Hương cũ gương xưa dưới tà huy

    Em ơi còn nhớ thủa dâng quỳ

    Nội Xưa ai đón anh về thế

    Huế vẫn muôn thu tiếng thỏa thuê

    Dáng ai gầy guộc mang thương nhớ

    Trẻ lại lòng anh lúc tuổi thơ

    Tím ngát em ơi một tấm lòng

    Vì Dân Tộc nớ nên anh phải

    Phong kín chuyện ri với trăng vàng….

    Em ơi

    Em

    Tình cho em gái Chốn Cố Đô

    Màu yêu thương vẫn chan hòa với

    Mùi đê mê ân ái đến bây giờ…..

    Thơm giữa trời hoang tình bi thiết

    Muôn năm bất diệt vị nhớ nhung

    Thuyền neo Vương Giả câu Mái Đẩy

    Còn nhớ em ơi khối tình chung

    Nhớ em lắm 

    Em yêu ơi

    Vang lộng không gian đến cuối trời

    Tiếng con cu gáy còn đây đó

    Dưới bóng tà dương nhớ một đời

    Tà dương sóng vỗ 

    Chốn đình trung

    Cỏ nội hoa đồng

    Tỏa sắc hương ngọt ngào

    Với ánh mắt mê hồn

    Khiến lòng anh xiêu đổ

    Tim anh

    Nay

    Nhàu nát

    Nhớ em lắm em ơi

    Bóng hình xưa

    Trời đất cũ

    Nhịp bước vang

    Mái tóc thề

    Thương nhớ đầy vơi

    Dưới trăng vàng soi 

    Để cùng nhau

    Bắt con Cà Cuống…..

    Em ơi còn nhớ

    Trăng mơ đã xuống cuối làng Tuần

    Dưới hàng cây lả ngọn

    Ôi 

    Mùi rạ mới đầu mùa

    Trước sân đình

    Vườn ai cau trổ

    Mưa lưa thưa

    Hoa nở đỏ đầu tường

    Sáng rực nhà ai

    Kìa 

    Ngõ trúc đầu thôn

    Vang lừng 

    Tiếng trai làng 

    Lay động Bến Sông Chờ

    Tiếng ê a

    Đùa vui

    Của đàn trẻ dại

    Này 

    Con đường đầy cỏ hoang nắng ấm

    Đã làm ngây ngất lòng anh

    Em

    Hỡi em

    Tình non nước

    Mái tóc thề

    Đôi mắt nhung huyền

    Môi mộng

    Vương vấn men tình

    Hò hẹn

    Sáng rực bờ vai

    Ngôi

    Trường xưa nớ

    Nhớ dáng hình em

    Ngày hai buổi

    Lúc tan trường Đồng Khánh…..

    Không gian mơ màng tím ngát

    Chốn Đế Kinh…..

    Tử sinh vẫn là chuyện thường tình

    Trong thay đổi của muôn đời thế thái…..

    Khi chiến chinh ập đến

    Trên núi đồi

    Xuống 

    Phố thị

    Làng thôn…..

    Từ đó anh ra cõi xa mờ

    Xứ người anh sống cảnh bơ vơ

    Em ơi nước mắt tràn canh vắng

    Dưới bóng đèn khuya bước thẩn thờ…..

    Em ạ

    Đã qua rồi

    Thời binh lửa đớn đau

    Vì 

    Máu và lửa khói cũng tàn mau

    Đời cũng có quá nhiều mất mát

    Bọn cơ hội giết người nhìn một mắt

    Hại cuộc đời

    Hại cả giang sơn

    Phải thế không em

    Nay

    Hãy mở lòng tha thứ

    Cho con người

    Vì thật ra

    Không ai muốn thế đâu em

    Và em ơi

    Hãy đem lòng yêu thương

    Tình bác ái

    Trải khắp nơi dưới ánh mặt trời

    Hãy nên rủ lòng tha thứ

    Đừng hận thù

    Em hỡi phải nghe anh

    Để cùng cất cao tiếng hát

    Vì Dân Tộc Kết Đoàn

    Đồng thời dung chấp

    Những vận hành vạn vật…..

    Suy cho cùng

    Đất trời là của Hóa Công

    Sáng tạo

    Và ta chỉ là thọ tạo

    Trong trò chơi ngắn ngủi mà thôi

    Em 

    Em ơi

    Cùng xây dựng phồn vinh

    Trên nền bác ái và tình thương

    Chứ không phải bằng máu tươi và nước mắt

    Hãy cùng nhau sống lại khung trời xưa

    Thủa nắng ấm sinh sôi

    Dưới khí Dương Xuân 

    Của con Hồng cháu Lạc 

    Trên núi đồi tím ngát lộng muôn hoa

    Một trời kỷ niệm tràn ký ức

    Lay động ngàn hoa với ngọc ngà

    Em 

    Em ơi

    Anh bật khóc những trưa đầy thủa ấy

    Ngàn thông reo Núi Ngự buổi tàn thu

    Để

    Én

    Dệt thoi

    Trên nền trời

    Xứ Huế

    Anh bước nhẹ

    Trên điêu tàn Vương Phủ

    Nước mắt này sực tỉnh đất Thần Kinh…..

    Cả

    Một trời hồi tưởng

    Khiến lòng anh

    Thêm da diết mênh mang

    Nhớ em lắm

    Nhớ quá em ơi

    Trong Sằn đã sẵn Lam Môn

    Mùi ái ân vẫn đọng còn đâu đây

    Trời cao mở rộng đất dày

    Tương tư như vẫn còn say mỗi điều

    Hoa mai vẫn nở mỹ miều

    Bờ xa sóng vỗ nhẹ phiều buồn thiu

    Ngó sang bờ bãi tiêu điều

    • !!! Tương tư ban sáng ban chiều lại đêm

    Ước gì có cánh như chim

    Tung mây lướt gió đi tìm bạn xa

    Nhớ em bằng mấy nhớ nhà

    Biết em có nhớ hay là em quên…..

    Nhớ nhung quá nhớ em lắm em ơi…..

    Phụ chú:

    Thực ra bài thơ này rất dài với 376 câu với vần điệu niêm luật rất chặt chẽ, để tặng cho Chế Đàn Thị Diễm ở Huế. Là con nuôi của Đại Tá Không Quân Dự <trước năm 1975> cũng là mối tình đầu của tôi vào năm 1960. Nhưng khi phổ nhạc tôi đã cắt bớt, sửa một số câu “Cho phù hợp với Nhạc” Thành thật xin lỗi tri âm, tri kỷ muôn phương…..

    Bài tới sẽ giải thích rõ hơn “Bút danh N.B” tác giả bài thơ Nhớ Oanh… nói trên….


    Nguyên tác

    Nguyễn Phúc Ưng Viên

Người đăng
author
Văn Minh Sức Sống Việt

THẢO LUẬN - NHẬN XÉT

Chưa có nhận xét nào.

 Thêm

Bài viết cùng Chủ đề

→ Xem tất cả...